Bài thơ hoài niệm.
Bạn giử cho tôi tấm hình năm cũ
Thuở học trò hoa mộng tuổi mười lăm
Những ngày tháng thần tiên trong quá khứ
Chợt kéo về theo ngọn gió bâng khuâng
Nhìn khuôn mặt từng bạn bè thuở
ấy
ấy
Lòng rưng rưng nhớ từng tuổi,từng tên
Những kỷ niệm của một thời chung lớp
Chung mái trường,chung cả lối đi quen
Những mái tóc đơn sơ không chải chuốt
Biên biếc màu xanh từng ngọn tóc tơ
Những đôi mắt như"Nai vàng ngơ ngác"
Cánh cửa tâm hồn trong trắng ,ngây thơ
Rồi năm tháng như mây trời trôi
nổi
nổi
Từng cuộc đời theo dâu bể,phong ba
Mỗi đứa một nơi không còn gặp
nữa
nữa
Biền biệt phương nào ,không nói tiếng chia xa
Đứa bỏ Bình Long đi từ cuộc
chiến
chiến
Xa bạn bè,xa đất Mẹ thân thương
Đứa theo chồng về phương trời xa
lạ
lạ
Cuộc đời lưu vong sống kiếp ly hương
Lòng nhớ mênh mang cũng đang khép lại
Đi về miền quê sông nước lênh
đênh
đênh
Những chiếc lá trôi theo dòng sinh mệnh
Sống rất âm thầm như để lãng
quên
quên
Những đôi mắt đâu còn thơ dại nữa
Những môi cười đã nhạt nét xuân tươi
Những mái tóc đã nhuộm màu sương khói
khi hoàng hôn đã nặng trĩu xuống vai đời
Các bạn tôi ơi!Ngày xưa áo trắng
Đã đổi màu theo mưa nắng thời gian
Mình sẽ không quên một thời con gái
Áo trắng tan trường...Áo trắng miên man...
Đoàn BạchYến.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét