Thứ Bảy, 9 tháng 4, 2011



A letter
from black to white





Nominated
by UN as the best Poem of 2006


Written by an African
Kid 


Dear white, something you
got to know:








When I born, I
black.


When I grow up, I
black.


When I go in sun,
I black.


When I cold, I
black.


When I scared, I
black.


When I sick, I
black.


And when I die, I
still black.


You white
folks...


When you born,
you pink.


When you grow
up, you white.


When you go in
sun, you red.


When you cold,
you blue.


When you
scared, you yellow.


When you sick,
you green.


When you
bruised, you purple.


And when you
die, you gray.


So who YOU
callin' C O L O R E D ??








Bài
thơ da màu


Đây là 1 bài thơ đoạt giải
hay nhất năm 2005 do 1 em bé Châu Phi viết. Một bài thơ khiến những người lớn
không khỏi phải suy nghĩ...


Bài thơ được Liên Hiệp Quốc chọn
là bài thơ hay nhất của năm 2006 do một Chú Bé Phi Châu sáng tác. Văn phòng Thư
Ký Phúc Âm hoá phỏng dịch, kèm theo bài suy niệm ngắn.


Tỉnh Dòng Anh Em Hèn Mọn
Việt Nam:


http://www.ofmvn.org/trang-chu








Da trắng thân mến, có vài
điều bạn 'nên' biết:


Khi tôi sinh
ra, tôi màu đen


Khi tôi lớn
lên, tôi màu đen


Khi tôi đi
dưới mặt trời, tôi màu đen


Khi tôi sợ,
tôi màu đen


Khi tôi đau,
tôi màu đen


Và khi tôi
chết, tôi cũng màu đen


.


Anh nói rằng anh trắng


Khi anh sinh ra,
anh màu hồng


Khi anh lớn lên,
anh màu trắng


Khi anh đi dưới
mặt trời, anh màu đỏ


Khi anh lạnh, anh
màu xanh


Khi anh sợ, anh
màu vàng


Khi anh đau, anh
màu tái (lục)


Và khi anh chết,
anh màu xám


Và tại sao anh
lại nói tôi là da màu!





Tiếng Anh của chú Bé Phi
châu vụng về như tiếng Anh của bồi bếp, nhưng lại biểu hiện một khả năng tư duy
khác thường. Cách lý luận của chú bé dí dỏm và thuyết phục đáo để! Chú bé biết
rõ, và mọi người đều biết rõ thân phận của chú: từ khi sinh ra cho đến khi
chết, chỉ một màu đen. Còn anh bạn da trắng kia, trong suốt cuộc đời mình, đã
mang vào thân biết bao nhiêu sắc màu: từ hồng đến trắng; từ trắng đến đỏ như
tôm luộc; từ đỏ như tôm luộc đến xanh như da trời; từ xanh da trời đến màu vàng
nghệ; từ vàng như nghệ đến xanh nhợt như lá chè; rồi từ màu xanh nhợt nhạt do
bệnh tật đến màu xám xịt của xác chết! Với gam màu đa dạng như thế, đáng lý ra
anh ta phải được gọi là "người da màu" theo nghĩa "người đa
màu" chứ! Thế mà anh ta dám gọi chú Bé Phi châu chỉ mang một màu đen đơn
thuần, là "người da màu" theo nghĩa "đa màu" đấy! Thật
nghịch lý và phi lý hết chỗ nói!


Này chú Bé Phi châu thông
minh, dễ thương ơi, em có biết Kinh Thánh nói gì trong sách "Diễm ca"
không? -- "Em đen, nhưng em đẹp" (x. Dc 1,5). Kinh Thánh đã chọn cô
gái Xu-na-mi Phi châu da đen làm Hoa Khôi của mọi thời, và đã dệt nên câu
chuyện tình đẹp nhất quanh nàng trong mọi nền văn học thế giới tự cổ chí kim
đấy. Con gái châu Phi nhà em "đen mà đẹp", thì con trai châu Phi đen
cũng đẹp theo. Em có thể tự hào và hạnh phúc với màu da của em lắm đấy.


Vả lại, cái đẹp đích thực
đâu có hệ tại màu da hay chiều cao của sống mũi! Cái đẹp đích thực nằm sâu
trong trái tim. Mà trái tim của người da đen, da trắng hay da vàng đều mang
hình thù giống nhau - hình trái tim ấy mà! -- và chứa đựng giòng máu nồng, đỏ
thắm, với khả năng yêu thương. Yêu nhiều thì hạnh phúc nhiều, em a, như cái Anh
Bồ Câu ở Báo Tuổi Trẻ thường nói. Nhưng phải yêu một cách thánh thiện cơ! Em có
biết thế nào là yêu thánh thiện không? - Là yêu mọi người như Chúa Giêsu yêu
thương chúng mình vậy (x. Ga 15,12). Cầu chúc em sông đẹp và chết đẹp, nghĩa là
sống và chết trong tình yêu và cho tình yêu, như Chúa Giêsu và với Chúa Giêsu.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét